Câu hỏi thức tỉnh
Tôi đã từng là một người khá dè dặt trong việc thể hiện tình cảm. Tôi yêu thương mẹ, gia đình và bạn bè, nhưng lại ít khi nói ra thành lời. Có lẽ vì tôi nghĩ rằng họ đã biết, hoặc vì tôi ngại ngùng, không quen với việc thể hiện cảm xúc.
Cho đến một ngày, tôi tình cờ đọc được câu hỏi: "Nếu tối nay bạn phải chết mà không thể nói điều gì với bất cứ ai, bạn sẽ cảm thấy hối tiếc nhất vì đã không nói gì, với ai?". Câu hỏi này như một cú hích mạnh vào tâm trí tôi, khiến tôi phải dừng lại và suy nghĩ.
Nỗi sợ mất mát và lời yêu thương chưa nói
Tôi bắt đầu tưởng tượng về những điều mình sẽ hối tiếc nếu không còn cơ hội để nói ra. Tôi nhận ra rằng mình sẽ hối hận vì chưa bao giờ nói với mẹ rằng tôi yêu mẹ nhiều như thế nào, chưa bao giờ cảm ơn mẹ vì đã luôn ở bên cạnh tôi. Tôi cũng sẽ hối hận vì chưa nói với bạn bè rằng tôi trân trọng tình bạn của họ đến nhường nào.
Nỗi sợ mất mát đã đánh thức trong tôi một cảm xúc mạnh mẽ. Tôi nhận ra rằng mình không thể cứ mãi chần chừ và giữ những lời yêu thương trong lòng. Tôi cần phải nói ra, ngay bây giờ, khi còn có thể.
Lời tỏ bày chân thành
Tối hôm đó, tôi đã gọi điện cho mẹ và nói với mẹ rằng: "Con yêu mẹ nhiều lắm! Con cảm ơn mẹ vì đã luôn là người mẹ tuyệt vời của con." Lúc đó, tôi cảm thấy tim mình đập nhanh hơn, giọng nói có chút run rẩy, nhưng tôi biết mình đã làm đúng. Mẹ tôi đã rất xúc động và hạnh phúc.
Kể từ đó, tôi bắt đầu nói những lời yêu thương này với mẹ thường xuyên hơn. Tôi cũng không ngần ngại thể hiện tình cảm với bạn bè và những người thân yêu khác. Tôi nhận ra rằng việc nói ra những lời yêu thương không chỉ làm cho người khác hạnh phúc mà còn giúp tôi cảm thấy hạnh phúc hơn.
Bài học cuộc sống
Câu hỏi tưởng chừng đơn giản kia đã thay đổi cuộc đời tôi. Nó đã dạy tôi rằng cuộc sống quá ngắn ngủi để giữ những lời yêu thương trong lòng. Hãy nói ra những gì bạn cảm thấy, đừng để đến khi quá muộn
Leave a comment
Your email address will not be published. Required fields are marked *