Năm ngoái, khi tham gia một khóa học CEO tại PTI, tôi có dịp quan sát cách các giảng viên tương tác với học viên (đa số là doanh nhân). Điều thú vị là có những thầy giáo luôn khiến lớp học sôi nổi với những câu hỏi của mình, trong khi những người khác lại khiến cả lớp im lặng.
Tôi nhận ra sự khác biệt nằm ở cách họ phản hồi lại câu trả lời của học viên. Một số thầy chỉ đơn giản nói "đúng" hoặc "sai", trong khi những người khác luôn khuyến khích và trân trọng mọi ý kiến, dù là khác biệt. Họ thường nói những câu như "Một góc nhìn rất hay!", "Ý kiến tuyệt vời!" rồi hỏi thêm để hiểu rõ hơn về suy nghĩ của học viên.
Sự khác biệt này không chỉ dừng lại ở lớp học CEO. Khi nhớ lại thời đại học, tôi nhận thấy các thầy cô thường hỏi "Các em có ý kiến gì không?", "Các em có câu hỏi gì không?" nhưng hiếm khi nhận được phản hồi tích cực. Có lẽ không phải vì chúng tôi không biết hay không dám chia sẻ, mà vì chúng tôi sợ bị đánh giá, bị "reject" ý kiến của mình.
Ngay từ khi còn là học sinh cấp 1, chúng ta đã được dạy rằng có những câu trả lời "đúng" và "sai". Việc đặt câu hỏi khác biệt thường không được khuyến khích, khiến chúng ta dần mất đi sự tự tin và khả năng tư duy độc lập.
Vấn đề này không chỉ tồn tại trong môi trường giáo dục mà còn lan sang cả môi trường làm việc. Trong các buổi đào tạo nhân viên, tôi nhận thấy rằng các nhà quản lý thường ít khi chấp nhận những góc nhìn khác biệt của nhân viên. Điều này vô tình tạo ra một môi trường làm việc thiếu cởi mở và sáng tạo.
Chính những trải nghiệm này đã khiến tôi nhận ra rằng khả năng đặt câu hỏi của mình còn nhiều hạn chế. Tôi đang tìm kiếm một lộ trình để cải thiện kỹ năng này và hy vọng chia sẻ của mình sẽ giúp ích cho những ai cũng đang gặp khó khăn tương tự.
Nếu bạn cũng muốn học cách đặt câu hỏi hiệu quả, hãy cùng tôi tham gia lớp học "Tập đặt câu hỏi trong 14 ngày" nhé
Leave a comment
Your email address will not be published. Required fields are marked *